Trước khi đi phượt Mù Cang Chải tôi vẫn rất mơ hồ về nơi đây, Ở đó có gì xem ? có gì chơi ? có gì đặc biêt mà lại thu hút nhiều người đến đó như vậy ? Giữ câu hỏi trong đầu nhưng không dám hỏi ai vì sợ bị chê cười, tôi lên google search: “Mù Cang Chải” và kết quả thì các bạn biết rồi đấy rất nhiều bài viết. Nào là “Mù cang Chải đẹp mê hồn mùa lúa”, “hay ruộng bậc thang Mù Cang Chải”…, kèm theo đó là những hình ảnh về những cánh đồng lúa vàng óng. Như vậy câu trả lời đã quá rõ, Mù Cang Chải nổi tiếng với cánh đồng lúa đẹp. Và tôi quyết định tham gia vào nhóm phượt đi Mù Cang Chải để tận mắt thấy những cánh đồng lúa vàng óng ấy.
Lịch trình của chúng tôi từ 18h ngày thứ 6 và kết thúc vào 20h ngày chủ nhật ( 3 ngày 2 đêm). Đoàn của chúng tôi đi khá đông có 50 người chia 25 xe bao gồm xế và ôm, chính vì vậy phải chia thành 3 nhóm trong đó có 2 nhóm 8 xe và 1 nhóm 9 xe, có những người tôi đã quen và có những người mới gặp 1 lần đi offline trước khi đi và có những người chưa gặp lần nào, nhưng khi gặp nhau mọi người đều rất vui vẻ như đã quen từ rất lâu rồi. Hẹn nhau từ trước là sẽ tập trung tại khuôn viên trường đại học quốc gia để dán phản quang, phát túi nilon tránh nước mưa cho balo. Nhìn mọi người lúc này gọn gàng và rất phong cách chiến sĩ với áo cờ, quần rằn rì, giày ngụy, tóc tai và mũ gọn gàng…nhìn như những dân phượt chuyện nghiệp :D. Đúng 19h chúng tôi xuất phát hướng về Mù Cang Chải, trong lòng ai cũng hừng hực khí thế như khi ra trận. Mỗi nhóm xuất phát cách nhau 5 phút, tôi thuộc nhóm 1 nên xuất phát trước. Và thế là cuộc hành trình bắt đầu.
Tạm biệt Hà Nôi đông đúc và nhộn nhịp chúng tôi rời xa 3 ngày trong cuộc hành trình. Xe chúng tôi phóng đi trong màn đêm hướng thẳng về phía Mù Cang Chải. Mọi thứ trở nên không hề dễ dàng khi rời xa những ánh đèn đường của thành phố để đi những con đường quê không có ánh điện ven đường. Chính vì vậy các xe phải đi sát để soi cho nhau tránh những ổ gà, ổ trâu và thậm trí là ổ voi +_+’. Đoàn chúng tôi đị lạc đường và phải dừng lại chờ nhau mất nửa tiếng để gọi mọi người quay lại.
Cung Mù Cang Chải không phải là nơi dành cho những tay mơ, xế gà. Đường đi trở nên nguy hiểm hơn với những khúc cua khi đi đến đoạn đường thuộc xã Thu Cúc. Trời về đêm ở vùng núi lạnh công với sương đêm đủ làm 2 bàn tay cóng, cái lạnh cái mệt, phải đi trong đêm nhưng xế nào cũng phải căng mắt lên mà nhìn đường, dây thần kinh hoạt động hết công suất để tránh những chướng ngại vật hay những chiếc xe tải hoặc xe điên chạy vào ban đêm.
Đã có những hư hỏng phát sinh khi xe của leader trong đoàn bỗng dưng chết máy. Chúng tôi quyết định dừng lại ở cây xăng để tiếp nhiên liệu và đợi xe hỏng ở phía sau.
Lúc này đã là hơn 1 giờ đêm, mọi người đã đợi ở đây 30 phút mà chưa thấy xe hỏng phía sau lên. Quyết định lên đường đến khách sạn chúng tôi ngủ tối nay. Và xe tôi cùng 1 xe nữa được giao nhiệm vụ ở lại đợi nhóm phía sau, khoảng 15 phút sau thì nhóm hỏng xe cũng tới nơi. Chúng tôi lên đường đến khách sạn ngủ đêm nay.
2 giờ đêm, chúng tôi đã đến được khách sạn tại Thị xã Nghĩa Lộ. Đến nơi vừa đói vừa mệt, những đói bao trùm chúng tôi hơn là mệt nên cả đoàn kéo nhau đi ăn khuya. Ở đây về khuya tìm mãi mới được một quán ăn mở cửa nhưng chủ quán lại nói hết đồ ăn. Thấy chúng tôi ở xa đến và đói nên còn trứng đã luộc và cố đi mua mỳ gói để nấu cho chúng tôi ăn. Ăn xong đã ấm bụng cả đoàn thanh toán tiền, cảm ơn và trả tiền rồi quay về khách sạn ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau tôi bị đánh thức bởi tiếng loa phát thanh của thị xã + tiếng người í éo gọi nhau, tỉnh dậy người uể oải. Vệ sinh cá nhân xong mọi người đi ăn sáng. Và đúng 9 giờ chúng tôi xuất phát đi Mù Cang Chải.
Cảnh đẹp bắt đầu xuất hiện dọc hai bên đường và đặc biệt là khi đi qua con suối tại Tú Lệ. Mọi người dừng chân nghỉ ngơi và tranh thủ sướng vài bức ảnh làm kỷ niệm.
Sau khi đã sướng được nhiều ảnh để làm kỷ niệm đoàn chúng tôi tiếp tục lên đường, trên đường chúng tôi bắt gặp rất nhiều các phượt thủ nhìn phong cách rất bụi, một mình một xe với rất nhiều đồ đạc, vẫy tay chào đoàn chúng tôi cả đoàn rất vui và chúc các anh lên đường an toàn và vui vẻ.
Đi thêm một đoạn, mọi thứ như vỡ òa bởi bức tranh thiên nhiên ngay trước mắt diễm lệ. Không giấu nỗi sự bình tĩnh Nhiều “ôm” đã thét lên khi được chứng kiến cảnh đẹp mê hồn khi nhìn xuống những thung lũng ruộng bậc thang lúa vàng óng ả như những đường sóng uốn lượn. Oà!!!! đẹp quá đi… Chết mất thôi… đẹp quá đi…(cả đoàn thốt lên)
Sau khi đã tự sướng được các kiểu ảnh, cả nhóm lại lên xe và đi Tú Lệ để nghi ngơi và ăn trưa. Đêm nay chúng tôi sẽ ngủ tại đây, 1 căn nhà sàn bằng gỗ rất là đẹp. Sau hơn 1 tiếng nghỉ ngơi ăn trưa và gửi lại đồ, chúng tôi lên đường tiếp tục đi khám phá hết các cảnh đẹp ở Mù Cang Chải
Sau một ngày dài đã no mắt và chụp ảnh thỏa thích. Chúng tôi trở về nơi nghỉ ngơi là căn nhà sàn. Lúc đó đã là hơn 6 giờ tối. Mọi người rủ nhau đi tắm nước nóng. Lúc đó tôi cứ nghĩ là sẽ đi tắm nóng lạnh :v ai ngờ… mọi người kéo nhau xuống một con đường đất nhỏ ra một cánh đồng và ở đây có một cái bể nhỏ và mọi người đang tắm. À! thì ra đây là chỗ tắm tiên ở Tú Lệ mà mọi người đã kể :D. Đã đến thì phải thử, nhưng nói thật là lúc đó trời tối om và lạnh nên cũng chỉ tắm qua cho biết rồi chúng tôi nhanh chóng về khách sạn và tắm lại. Bữa tối đã sẵn sàng, chúng tôi ăn uống vui kẻ và thi nhau khoe ảnh đẹp chụp được lúc chiều. Ăn uống xong xuôi mọi người rủ nhau đi hát,còn tôi và một số người khác thì chọn cách đó là đi ngủ.
Sau ngày hôm thứ 3 tại Tú Lệ. Thật đẹp khi đi tới 1 chiếc cầu nối qua dòng suối vào một bản làng, chúng tôi tranh thủ chụp ảnh trước khi phải quay lại khách sạn và lên đường về Hà Nội.
Cùng lúc chúng tôi ra cầu chụp ảnh thì có vài thành viên không đi đã tiến hành về trước và bẻ cung lên đồi chè rất là đẹp.
Sau khi nghỉ ngơi thư giãn tại Tú Lệ, 2 giờ chiều chúng tôi tiến hành lên đường trở về Hà Nội. Một chuyến đi vui vẻ và đọng lại rất trong tôi cũng như mọi thành viên trong đoàn ký ức đẹp, dừng như mọi lo toan muộn phiền của cuộc sống đã ở lại phía sau lưng để nhường chỗ cho những điều tốt đẹp sắp tới. Nhìn những cậu bé người dân tộc mỉm cười và vẫy chào chúng tôi khi chúng tôi ra về thật khiến làm con người ta xao xuyến, những con suối nước chảy suốt ngày đêm như tiếp thêm sức mạnh bền bỉ cho chúng tôi mọi khó khăn trong cuộc sống. Và điều quan trọng nữa là những thành viên trong đoàn đã gắn kết với nhau như một gia đình yêu thương.
Mù Cang Chải một chuyến đi – nhiều ký ức.
Nguyễn Tính
Comments